Đông nheo mắt, vẻ mặt đăm chiêu, ánh mắt tập trung cực kỳ cao độ. Nghĩa nhìn Đông không chớp mắt, cậu chưa bao giờ thấy Đông thể hiện sự tập trung ra ngoài như vậy. Đông nhấn nút, nín thở chờ đợi, con ngươi chầm chậm di chuyển xuống rồi lại chầm chậm di chuyển lên, đột nhiên ánh mắt Đông lóe lên một tia lửa dữ tợn.
"Mẹ nó, lừa đảo", Đông tức giận gầm lên, đạp vào thân máy gắp thú.
Đã là lần gắp thứ mười, hoàn toàn trắng tay. Cần gắp lỏng lẻo như trêu ngươi sự kiên nhẫn của Đông, mỗi lần đều đưa thú lên đến nửa đường rồi lại nhả xuống, còn cố ý lắc vài cái châm chọc tên nhóc bên ngoài tủ kính.
"Ha ha, vô dụng", Nghĩa bật cười.
"Không chơi nữa", Đông xị mặt bỏ đi.
"Xem cậu kìa", Nghĩa kéo Đông lại, môi vẫn không kìm được bật cười trước thái độ trẻ con này. "Được rồi, đợi đấy tôi gắp cho cậu".
Nghĩa bỏ hai xu vào máy, một tay chống vào tấm kính trong suốt, một tay điêu luyện chỉnh vị trí cần gắp, dáng vẻ ung dung tự tại. Trước khi nhấn nút hạ cần, Nghĩa liếc sang Đông, nhếch môi ngạo nghễ mội cái.
Ba giây sau, một tiếng cười chấn động vang lên, cần gắp đã trở về vị trí cũ, bên dưới không vật nào nhúc nhích.
"Ha ha ha, vô dụng", Đông cười thẳng vào mặt Nghĩa, mới đó tâm tình đã phấn chấn trở lại. "Làm màu cho lắm vào ha ha ha".
Nghĩa có hơi muối mặt nhưng thấy Đông thoải mái như vậy, trong lòng cũng tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-chan-ai/3087277/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.