Đông thư thái nằm trên giường, một tai đeo tai nghe, mắt nhắm lim dim, miệng lẩm nhẩm lời bài hát mình sẽ biểu diễn.
WHAT THE F...
Giác quan của Đông bị đánh thức bởi thứ gì đó nhờn nhờn, lành lạnh ập vào mặt mình. Vừa định đưa tay lên gạt ra liền bị hai tay Nghĩa đè chặt xuống giường. Mắt còn chưa kịp mở đã bị tấn công chớp nhoáng, Đông cơ bản đã thất thế ngay trong giây đầu tiên.
"Cậu làm gì vậy?", Đông hét lên
"Mặt nạ dưỡng da"
"Cậu đi mà đắp cái mặt dày của cậu", Đông lắc đầu nguầy nguậy, ý định hất bay vật thể lạnh lẽo trên mặt.
Nghĩa lập tức nhảy lên người Đông, hai tay vẫn giữ chặt vị trí cũ, đem đầu và vai mình áp xuống cố định cái đầu ngoan bướng lại.
"Cậu nằm yên đi. Chỉ là mặt nạ dưỡng da thôi mà", trái với hành động cuồng loạn của người bên dưới, Nghĩa điềm đạm giải thích.
"Tôi không cần. Cậu ở không lắm à?", Đông gầm gừ, vẫn cố dùng sức vùng vẫy.
Nghĩa đè chặt lên người Đông, giọng ấm vẫn từ tốn: "Cậu sắp đi hát cần phải chăm sóc da một chút"
"Ý cậu là da tôi không đẹp?"
"Không phải. Đắp vào da cậu sẽ sáng hơn nữa, lên sân khấu sẽ nổi bật hơn", Nghĩa vẫn kiên nhẫn.
"Hôm đó có người đánh phấn nền cho tôi, da sáng hay tối cũng vậy thôi"
Nghĩa cạn lời. "Dù sao cũng đắp rồi, cậu cứ nằm chơi mười lăm phút đi, có ảnh hưởng gì đâu"
Đông đành bất lực nằm yên, nhịp thở dần bình thường trở lại. Đông cảm nhận được mùi cơ thể của Nghĩa theo từng nhịp thở, tự nhiên cảm thấy thật dễ chịu.
Thấy Đông đã ngoan ngoãn, Nghĩa nhẹ nhàng leo xuống ngồi bên cạnh. Lúc nãy vùng vẫy, áo của Đông vô tình kéo lên một bên, để lộ ra một chút da thịt trắng trẻo. Nghĩa kiềm không được đem tay luồn vào trong áo Đông mà vuốt ve cơ bụng săn chắc.
"Cơ thể cậu thật hấp dẫn", Nghĩa tự nhiên như bụng của mình.
"Cậu có vẻ thích đụng chạm cơ thể người khác nhỉ?", Đông mỉa mai.
"Tôi chỉ thích đụng chạm cậu thôi", Nghĩa nửa đùa nửa thật.
"Biến thái", Đông đã thích nghi với những loại tác động này nên không thèm quan tâm, mắt lại lim dim nghe nhạc. Thật ra Đông cũng có chút tận hưởng vì tay Nghĩa rất ấm, cứ thế áp vào bụng tạo cảm giác vô cùng dễ chịu.
Hết mười lăm phút, Đông được tự do... rửa mặt. Vừa từ nhà tắm bước ra Đông lại một lần nữa nổi lửa. "Cậu làm gì vậy?"
Trên giường đã bày la liệt một đống quần áo đủ thể loại màu sắc, từ kín cổng cao tường đến rách tan hoang đều có.
"Tôi chuẩn bị một số đồ cho cậu mặc đi hát"
"Lúc nãy cậu không vào lớp là để ra bãi rác nhặt mấy cái này à?", sắc mặt Đông rõ là không tốt
"Tôi về nhà lấy quần áo sẵn mang mấy thứ này luôn. Nhóm bạn tôi đi diễn nhiều nơi, mặc đồ này phong cách lắm nha", Nghĩa dường như rất thích thú.
"Sân khấu ở trường không phải biểu diễn trong rừng mà phải hóa thân thành động vật hoang dã"
"Cậu nhìn kỹ lại đi. Mấy cái này không phải tầm thường đâu", vừa nói Nghĩa vừa cầm một vật tựa như giẻ lau đưa lên.
Đông lập tức chạy lại tủ lạnh mini, vật được Đông xem là đáng giá nhất trong phòng, mở ra kem vẫn còn, coi như tạm yên tâm quay lại trừng mắt. "Cậu dám".
Đông tiến mười bước, Nghĩa lùi mười bước. Đông đấm bao nhiêu, Nghĩa đỡ bấy nhiêu, hoàn toàn không đánh trả. Nghĩa vừa lùi vừa đỡ, gánh không biết bao nhiêu sức mạnh của Đông. Đột nhiên chân va vào thành giường, lại thêm Đông phía trước dồn lực, Nghĩa mất trọng tâm ngã xuống, Đông lập tức nhảy lên người Nghĩa, dùng chân đè chặt tay nạn nhân xuống giường, một tay nắm tóc cố định mục tiêu, tay còn lại nhận nhiệm vụ dứt điểm. Nghĩa thả lỏng cơ thể, nhắm mắt đón chờ một đấm đang trên đường quét tới.
Năm giây sau không có động tĩnh gì, lực cố định trên đầu cũng giảm dần, Nghĩa mở mắt ra thấy nắm đấm đã dừng trên không trung, Đông vẫn ngồi trên người mình thở mệt nhọc, trán lấm tấm những giọt nước trong suốt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]