Sau khi tổn hao không ít sức lực, cuối cùng Nghĩa cũng ngồi được trên người Đông, đem hai chân đè chặt tay Đông xuống giường.
"Từ đầu cậu ngoan ngoãn như vậy có phải tốt hơn không?", Nghĩa cười nham hiểm, đưa tay vuốt ve bụng dưới săn chắc của Đông.
"Biến", Đông cố vùng vẫy trong vô vọng vì toàn thân đã bị khống chế, trong lòng không khỏi oán hận tại sao tên biến thái này sức mạnh lại phi thường như vậy.
Nghĩa chậm rãi di chuyển từ bụng dưới vào phía trong quần, thích thú xoa xoa vùng lông rậm rạp.
"Cậu như vậy có bình thường không?", Đông thả lỏng cơ thể, vẻ mặt ửng đỏ, bất lực nhìn lên trần nhà.
Nghĩa rời khỏi vị trí mình vất vả có được, đưa tay véo má Đông cười khoái chí. "Trông cậu thật đáng thương ha ha".
Đông nằm thở hổn hển tận hưởng phút giây bình yên, cảm giác vừa thoát khỏi nanh hổ thật sự rất nhẹ nhỏm.
Đông đã say giấc, Nghĩa vẫn nằm vắt tay lên trán chìm trong mớ suy nghĩ rối bời.
"Cậu như vậy có bình thường không?", câu hỏi này Nghĩa không biết phải trả lời thế nào. Trước đây chưa từng có ai nghi vấn cậu như vậy, nếu có cậu sẽ quét một đấm cho người đó nát mặt rồi có thể vỗ ngực kiêu hãnh còn bây giờ lại rất ngập ngừng. Cậu từng làm cho biết bao cô gái phải đê mê, rên rỉ dưới thân mình, chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ làm chuyện đó với một đứa con trai cho đến khi gặp Đông. Cậu thật sự bị Đông cuốn hút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-chan-ai/3087236/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.