Vừa dứt lời Hắc Mộc Thần liền sải bước đi ra ngoài.
" Rầm! " một tiếng, cửa nhà bị anh đóng đến nổi muốn sập đi.
Ngải Tịch ngồi thất thần trên ghế sofa, cánh tay cô đã bầm tìm lên vì đập vào thành ghế. Nước mắt như mưa mà tuôn chảy xuống gò má cô ướt đẫm.
Cô chỉ muốn bình yên để tiếp tục tình yêu với Hắc Mộc Thần thôi mà, sao lại khó khăn như vậy chứ? Cô nói dối anh chỉ là sợ Hắc Mộc Thần sẽ hiểu lầm, lúc đó khúc mắc giữa Ngải Tịch và anh càng lớn, khoảng cách cũng càng xa hơn nữa.
Nhưng, bây giờ Hắc Mộc Thần đã hoàn toàn mất đi niềm tin với cô rồi. Ngải Tịch nên làm sao đây? Cô thật sự chỉ mới cảm nhận được hạnh phúc trong một ngày thôi mà? Tại sao đến ngày thứ hai lại hoàn toàn đổ bể chứ!
Rốt cuộc, Ngải Tịch cô đâm đầu vào yêu anh nhiều như vậy là đúng hay sai?
Cô và Hắc Mộc Thần thật sự đã kết thúc rồi ư..
Càng nghĩ ngợi trái tim Ngải Tịch càng đau đớn, từng lời nói tuyệt tình của anh vẫn hiện lên mồn một trong kí ức của cô. Hắc Mộc Thần thật sự đã hận cô rồi!
Ngải Tịch gần như khóc đến nghẹn ngào mà không thể thốt ra lời được nữa, cứ như vậy cô dần dần thiếp đi trên sofa, nước mắt mờ tịt che đi đôi mắt vô hồn của cô.
Khác với bộ dạng thê thảm của Ngải Tịch, người phụ nữ lúc nãy đứng nấp ở ngoài cửa cong khóe miệng cười đắc ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-mau-con-tim/2785549/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.