Lúc Ngải Tịch lờ mờ thức dậy đã là buổi trưa hôm sau, vị trí cạnh cô chỉ còn lại cái gối trống không, hơi ấm và mùi xạ hương cũng đã tan gần hết. Có nghĩa là Hắc Mộc Thần đã rời đi từ rất sớm.
Ánh mắt Ngải Tịch hơi trầm tư nhìn vị trí bên cạnh, cô gắng gượng ngồi dậy, đưa tay xoa xoa mi tâm đang đau ê ẩm, ánh mắt nhìn xuống là chiếc váy liền màu hồng nhạt đang mặc trên người.
Khẽ vươn vai một cái rồi đặt chán xuống giường đi vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân. Nhìn chính mình trong gương mà cả người Ngải Tịch nóng ran hẳn, trên cần cổ trắng ngần và xương quai xanh quyến rũ của cô đều chẳng chịt mấy dấu hôn đỏ rực do Hắc Mộc Thần để lại..
Trên khóe môi cô khẽ mỉm cười hạnh phúc..
Sau khi vệ sinh cá nhân đâu đó xong xuôi hết Ngải Tịch liền bước xuống nhà, ở phòng khách cũng không thấy bóng dáng của Hắc Mộc Thần đâu cả, nét mặt Ngải Tịch hơi xị lại một chút, từ lúc cô dọn về biệt thự Tuyệt Tình thì sáng nào anh cũng ngồi ở trên sofa đợi cô thức dậy, nhưng mấy ngày này Hắc Mộc Thần dường như rất bận rộn việc gì đó, ngày nào cũng đi sớm nhưng về khá trễ..Ngải Tịch thở dài một hơi rồi sải bước đến phòng bếp, dì Vân đang dọn thức ăn ra nhìn thấy cô liền nói: " Cô chủ! Tôi đã chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô rồi! ".
Ngải Tịch gật đầu một cái rồi ngồi xuống ghế cầm đũa lên ăn, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-mau-con-tim/2785483/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.