Tối.
Hai cơ thể nhơm nhớp mồ hôi dính chặt lấy nhau trên giường, người phụ nữ toàn thân mềm nhũn mà áp sát vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông, gối đầu lên cánh tay anh rồi thở ra hơi thở hổn hển.
Trên đỉnh đầu là mùi xạ hương quen thuộc của người đàn ông nhè nhẹ phả ra bay xộc vào mũi cô, bàn tay anh vòng qua ôm chặt lấy cơ thể mềm mại, trên khóe môi nở nụ cười thỏa mãn đắc ý.
Gương mặt Ngải Tịch ửng hồng vì trận kích tình kịch liệt vừa qua đi, mấy ngón tay nhỏ nhắn vẽ những vòng tròn trên vòm ngực màu đồng săn chắc của Hắc Mộc Thần, ngẫm nghĩ gì đó rồi cất giọng hờn dỗi: " Anh đúng là đồ đáng ghét! ".
Hả?
Đồ đáng ghét?
Trên sắc mặt Hắc Mộc Thần hiện ra rõ ràng ba dấu chấm hỏi, giọng nói có chút ngờ nghệch truyền xuống đỉnh đầu cô: " Anh đáng ghét chỗ nào? ".
Đôi mắt tròn xoe của Ngải Tịch ngẩng lên đối diện với anh, trừng mắt nói: " Biến mất một ngày không thấy tăm hơi, hóa ra là chuẩn bị khung cảnh lãng mạn để cầu hôn! ".
Hắc Mộc Thần đờ đẫn ba giây rồi bật cười, một tay xoa đầu Ngải Tịch dịu dàng, tay còn lại thừa cơ hội lúc cô ngẩng lên liền xoa nắn bầu ngực sữa mềm mại, ánh mắt tràn đầy gian tà rồi dở khóc dở cười nói: " Nếu không biến mất thì làm sao cho em bất ngờ được? ".
Vì chăm chú ngẫm nghĩ quan sát anh nên Ngải Tịch không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-mau-con-tim/2785482/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.