“Thang Yểu, em hiện tại có bạn trai không?”
Câu này nghe rất quen, Thang Yểu cảm thấy mũi mình chua xót.
Thang Yểu nhớ lại mùa xuân năm ấy, cô ngại ngùng nói với bạn cùng phòng việc mình yêu đương với Văn Bách Linh.
Lữ Thiên trêu đùa cô, Trần Di Kỳ cũng lên tiếng ầm ĩ.
Chắc chắn khuôn mặt cô đã đỏ cả rồi, làn da nóng bừng lên như bị phơi nắng dưới ánh mặt trời gay gắt trong lúc huấn luyện quân sự.
Lữ Thiên và Trần Di Kỳ hóng hớt hỏi cô, yêu đương với người có tiền cảm giác như thế nào.
Có lẽ đám bạn cùng phòng mong chờ nhận được một vài câu trả lời lãng mạn, chẳng hạn như ăn chơi phung phí, tiêu tiền như nước, hay là đồ ăn Pháp, du thuyền, máy bay tư nhân, những thứ chỉ có thể nhìn thấy trong phim ảnh và chương trình truyền hình.
Nhưng khi đó, Thang Yểu phải đối mặt với việc người yêu có sự chênh lệch rất lớn về mọi mặt trong cuộc sống, bởi vì cô quá thích anh mà cảm thấy lo lắng.
Cô lắc đầu, chỉ cảm thấy mình giống như bước vào vũng đầm lầy, tỉnh táo mà hãm vào trong đó.
Điều không ngờ tới chính là, nhiều năm trôi qua như vậy, cô vẫn lại sa chân vào vũng đầm lầy kia.
Nhịp tim vẫn đập nhanh như cũ.
Hàng cây xanh trong khu chung cư cũ lung tung lộn xộn, nhánh cây thấp bên đường chưa kịp cắt tỉa, chồi non mới nhú nhô lên cao.
Những nhánh cây đó cách thân xe rất gần, bị radar
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lay-mua-xuan/3444057/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.