Sau khi tham dự đám cưới của Phí Dụ Chi, Thang Yểu cũng có chút bồn chồn không yên.
Thi thoảng cô lại có vài hoang tưởng, mong rằng lần liên lạc kế tiếp thì cái người lúc nào cũng nói chuyện bí mật như "Phí muôi vớt" kia sẽ làm lộ ra vài thông tin có liên quan tới Văn Bách Linh.
Nhưng những lần liên lạc giữa bọn họ quả thật có thể đếm được trên đầu ngón tay, cũng không có hay nói chuyện nhiều với nhau như thế.
Đến mức khi Thang Yểu tốt nghiệp thạc sĩ, đăng lên vòng bạn bè tấm hình mặc bộ đồ màu xanh lam thì Phí Dụ Chi cũng chỉ bấm like một cái vào lúc trời rạng sáng, có lẽ là sau khi đã kết thúc một ván bài nào đó.
Có thể là ôm thất vọng rồi.
Chỉ là bị nhịp độ cuộc sống làm cho bận rộn.
Thang Yểu thuận lời thi đỗ tiến sĩ, vô cùng may mắn khi gặp được một người hướng dẫn rất nhiệt tình chiếu cố cô. Học được hai năm thì cô được cử đến một trường đại học nào đó ở nước ngoài để làm một chuyến giao lưu ngắn hạn.
Trước giờ xuất phát, dì út cũng đúng lúc tới Bắc Kinh thăm cô.
Bọn họ cùng tới siêu thị mua đồ, dì út đẩy xe đựng đồ, nói với Thang Yểu về chuyện kinh doanh của mình ở miền Nam, nói cái người theo đuổi mà mình coi thường kia trong tương lai rồi cũng sẽ có triển vọng.
Thang Yểu rất vui, dì út lại biến thành dáng vẻ của một nữ doanh nhân độc lập tự cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lay-mua-xuan/3444054/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.