Trong kỳ tốt nghiệp có quá nhiều chuyện vụn vặt cần được xử lý, mấy đêm liên tiếp, Thang Yểu và bạn cùng phòng thu đều phải thu dọn đồ đạc.
Có quá nhiều kỷ niệm trong bốn năm đại học, thỉnh thoảng lại thấy một số đồ vật nhỏ được để dưới đáy rương, ba cô gái cầm lên vuốt ve nhớ đến một đoạn hồi ức, vô cùng xúc động.
Chiếc đèn bàn chưa sử dụng được tặng kèm với hóa đơn điện thoại, con búp bê là quà tặng của nhà hàng khi đi ăn, chiếc móc khóa lấy ra từ chìa khóa ký túc xá được mua lúc đi dạo phố vào năm nhất… Lữ Thiên nói: “Thang Yểu, dù sao cậu cũng phải ở Bắc Kinh học cao học, gửi đồ về nhà, tháng chín lại phải mang tới, phiền phức lắm, hay là để ở nhà tớ đi.”
Đúng vào lúc này, Trần Di Kỳ không biết tìm đâu ra một túi giấy màu trắng, bên trong còn có một hộp bưu kiện: “Đây là cái gì, hộp rỗng này của ai vậy, có cần nữa không?”
Thang Yểu quay đầu lại, bất ngờ nhìn thấy chiếc túi Montblanc.
Trần Di Kỳ còn chưa kịp phản ứng, chính Thang Yểu là người đầu tiên nhìn thấy logo hình ngôi sao sáu cánh trên hộp, nhớ tới hộp bút máy mà Văn Bách Linh tặng cho Thang Yểu vào sinh nhật năm đó.
Bút máy Thang Yểu vẫn còn dùng, Lữ Thiên nháy mắt với Trần Di Kỳ, cố gắng bình tĩnh hỏi: “Thang Yểu, cậu còn cần chiếc hộp này không?” Thang Yểu như nằm mơ giữa ban ngày, lặng lẽ đứng đó mấy giây.
Gần đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lay-mua-xuan/3444053/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.