Khách mời xung quanh đã ngồi vào bàn, Phí Dục Chi và bạn đã rời đi, Văn Bách Linh giao quyền chủ động vào tay cô, hỏi như đang đùa: "Chúng ta có thể có mối quan hệ như thế nào?"
Chắc hẳn khi đó cô đã rung động phải không?
Thang Yểu bồn chồn nhìn Văn Bách Linh, ngại trả lời thẳng, một lát sau mới dè dặt nói: "Vậy anh phải chờ thêm một thời gian mới có thể trả lời họ rồi. Em vẫn chưa nghĩ đến chuyện đó."
Nghe những lời đó, Văn Bách Linh cười: "Quyết định vậy đi, anh lúc nào cũng sẽ đợi em."
Nếu bữa tiệc tối hôm đó kết thúc ở đây thì tốt rồi.
Thang Yểu khoác tay Văn Bách Linh, theo anh đến chỗ Phí Dục Chi và bạn đang ngồi.
Cô vuốt lại váy rồi ngồi xuống giữa Phí Dục Chi và Văn Bách Linh.
Nghe những bài phát biểu dài dòng nhàm chán trên sân khấu, cảm thấy phí thời gian.
Những câu chuyện phiếm đầy bóng gió của công ty người ta cũng làm Thang Yểu hết sức bối rối, cô tự mua vui, nhẹ nhàng đóng mở môi như đang lẩm bẩm gì đó.
Văn Bách Linh ghé vào tai cô, hỏi cô đang làm gì.
Thang Yểu bất ngờ quay đầu sang cười với anh, nói những người này phát biểu dài dòng quá, còn nói cô đang thử phiên dịch song song sang tiếng Anh.
"Dịch thử xong mới phát hiện kỹ năng phiên dịch còn kém quá, cần cải thiện thêm."
"Nếu có cơ hội đưa em sang nước ngoài tham gia đấu giá bên đó thì em có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lay-mua-xuan/3428129/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.