Bảo Nhi khẽ nhếch khóe miệng cười vui vẻ. 
~~~~ hắt xì ~~~~ 
Bảo Nhi lại hắt xì một phát. 
“Vào đi thôi, cảm lạnh!” Trần Mục Phong đứng dậy. 
“Nhưng mà, ngủ không được ~~~” Bảo Nhi nhỏ giọng lầu bầu. 
“Đi vào rồi nói.” Trần Mục Phong nghiêm giọng. 
Bảo Nhi gật đầu đứng lên, ôm búp bê đi theo Trần Mục Phong vào phòng. 
Trần phu nhân cùng Nhạc phu nhân vẫn đang trò chuyện, đương nói tớiquá trình đính hôn của Nhạc Kiến Thần, Nhạc Kiến Thần ở bên cạnh thỉnhthoảng lại ngại ngùng cười vài tiếng. Bảo Nhi cùng Trần Mục Phong ở bêncạnh ngồi nghe, nghe tới khúc buồn cười cũng cười khẽ. 
“Mặc kệ thế nào, Kiến Thần thành thân rồi, Mục tỷ tỷ liền an tâm.Không giống muội, ba nhi tử một đứa cũng không bớt lo.” Trần phu nhâncảm khái. 
“Hoà muội muội, không phải bảo rằng Mục Phong cũng sắp thành thân sao?” Nhạc phu nhân nhìn Trần Mục Phong hỏi. 
“Cũng không phải thành thân, bất quá tính là nạp thiếp thôi.” Trần phu nhân sắc mặt hơi chút tức giận. 
“Vậy cũng không cần vội, chuyện thành thân mà, nói mau cũng mau, xemKiến Thần cũng cùng lắm là mấy tháng thôi, Hoà muội muội cũng đừng cógấp.” Nhạc phu nhân lập tức an ủi. 
“Ngược lại sốt ruột cũng vô dụng! Vẫn là Mục tỷ tỷ có phúc khí, hai đứa con trai đều nghe lời như thế.” Trần phu nhân ước ao. 
“Muội đừng nói như vậy, nhắc tới đó ta còn tức giận đây, tên tiểu tửchết bầm, cả năm trời chạy trốn biệt dạng, nếu không phải cha nó sinhkhí, nó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lao-phai-ga-theo-lao/2330859/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.