Editor: Băng Tiêu
Beta – reader:Băng Tiêu, Tuyết Lâm, Dạ Tư Vũ
Cuộc sống sau đó, ta vô tri vô giác mà trải qua, chỉ là mơ mơ màng màng nghe được từ những người hầu gái về đủ các loại tin tức lưu truyền trong giới thượng lưu, bây giờ được người nhắc tới nhiều nhất chính là sự kiện Adelaide Hills Fort. Nghe nói Edmond De Bosparra đã đuổi phụ thân hắn và quản gia ra khỏi toà thành, đóng băng tất cả tài sản của họ. Bây giờ các phu nhân trong giới thượng lưu đều hả hê mà nhìn tình cảnh khó khăn khốn đốn của hai người nam nhân đó.
Melson chiều nào cũng ngồi bên giường chờ ta tỉnh dậy, không tới quá gần cũng không quá xa cách. Khi đó, vô luận ta nổi cáu với hắn cái gì, hoặc là không thèm để ý tới, hắn cũng vẫn lầm bẩm đủ thứ về chuyện của hắn và gia tộc. Đến hôm qua còn kể, hồi hắn học trung học, lúc nào cũng đứng nhất, còn nhận được cả học bổng.
“Lúc nào ta mới có thể đi?” Dùng hết tất cả các phương thức biểu đạt mà ta có thể nghĩ ra, ta phát hiện đối với người trước mắt, bất cứ ta nói ra điều gì cũng không hiểu quả, ta chỉ có thể tiêu cực mà không ngừng hỏi:
“Lúc nào ta mới có thể rời khỏi đây?” Không có câu trả lời, ta lại tiếp tục hỏi.
“Năm ta học đại học, ta đáp ứng yêu cầu của bá phụ sẽ thực tập trong khách sạn của gia tộc, ngươi biết cha mẹ ta sớm qua đời, bá phụ lại không có con, cho nên hắn vẫn muốn nhanh bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-duc-thanh-bao/1516399/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.