Nhìn thấy tôi không lên tiếng, Võ Thành Kiệt liền bước tới nghiêm mặt, nói thêm "Nhưng chị cũng đừng nên lo sợ quá nhiều mà ảnh hưởng xấu tới sức khỏe, trước mắt em nghĩ chị nên tịnh dưỡng sức khỏe cho tốt, như vậy mới có đủ sức đối mặt với mọi chuyện được".
Tôi gật đầu, khi nghe câu nói hết sức hợp lý này của Võ Thành Kiệt.
Cậu ta thuận tay đưa cho tôi tách trà, nói "Chị vừa mới gặp ác mộng kinh khủng, vì vậy nên uống một tách trà để lấy lại tinh thần trước đã".
Tôi đưa tay nhận lấy tách trà, vô thức nhìn, thì trông thấy màu nước hơi đỏ cam, có phần khác lạ hơn bình thường, tuy nhiên tôi không quan tâm lắm, dù gì đi nữa thì tách trà này là do chính tay của đứa em họ của mình rót, nên chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
Tôi đưa tách trà lên miệng, uống lấy một ngụm, đầu lưỡi của tôi ngoài cảm nhận được sự đăng đắng bình thường của trà ra, còn nhận thấy một chút vị mặn tanh, chẳng khác gì là vị của máu hết.
Tôi định lên tiếng hỏi Võ Thành Kiệt, tại sao nước trà lại như vậy, thì bất chợt toàn thân của tôi cảm thấy ấm áp lạ thường, cơ thể mệt mỏi lúc nãy như thể tan biến hết.
"Mà nhắc tới sức khỏe, em có cảm giác sức khỏe của chị càng lúc càng yếu".
Võ Thành Kiệt bỗng dưng thay đổi chủ đề, giọng của cậu ta có chút lo lắng và hơi trầm, cậu ta nhíu mày đôi mày thanh tú nhìn tôi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma/2811390/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.