Tôi cảm thấy bây giờ nên nói ra hết thảy mọi chuyện, dù rằng Chu Nguyên có tin tưởng lời nói của tôi hay là không?
"Thiệt ra, mỗi lần em đi ngang căn buồng trống này điều nghe thấy những âm thanh hết sức kỳ quái, nào là tiếng cười giòn giã, nào là tiếng khóc thê lương".
Tôi nói tới đây thì ngưng lại, sau đó đưa đôi mắt quan sát Chu Nguyên một lượt, nhận ra anh ta thực sự đang rất chú tâm, nét mặt có chút gì đó lo lắng, nên tôi vội nói thêm "Em nghĩ là bên trong căn buồng trống nhất định có thứ gì đó không sạch sẽ đang ẩn náu, vì vậy em có chút sợ hãi khi nhìn thấy nó".
Câu nói của tôi vừa dứt, Chu Nguyên im lặng nhìn tôi một thoáng, rồi tiếp đó anh ta vội vội vàng vàng quay người lại, đưa mắt nhìn vào căn buồng trống.
Trong phút chốc, tôi có cảm giác chắc chắn anh ta đang muốn làm chuyện gì đó, vậy nên tôi tập trung nhìn mọi cử chỉ của anh ta.
"Ai đó?"
Chu Nguyên vô thức lên tiếng hỏi.
Bàn tay của anh ta chạm nhẹ lên trên cánh cửa của căn buồng trống.
Trong ánh sáng mờ tối của dãy hành lang, chiếu rọi một cái bóng mờ ảo bên trong.
Sắc mặt của tôi tái nhợt, khi nhận ra bên trong căn buồng trống quả thật có thứ không sạch sẽ đang ẩn náu, nơi đây thiệt sự là chỗ nuôi ma quỷ rồi.
Ánh mắt của tôi dán vào cái bóng mờ ảo kia, đầu óc có chút ngưng trệ, không biết nên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma/2811380/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.