Ngọc Tâm tức giận ngồi xuống dưới ghế, không nói một lời nào. Tự dưng đang yên đang lành Thiên Quân lại bị tai nạn giao thông nghiêm trọng như vậy, thử hỏi xem có bà mẹ nào mà không lo cho con chứ.
Châu Dương thấy vậy liền ngồi bên cạnh Ngọc Tâm, vỗ vai ả rồi nói.
"Em đừng giận mẹ nữa nha, đây chỉ là tai nạn thôi! Em trách móc mẹ làm gì, mẹ cũng đã nhận ra lỗi lầm của mình rồi!"
Ngọc Tâm thở dài:
"Thôi được rồi, em không có trách mẹ! Nhưng em đang lo lắng cho con trai em, nó có mệnh hệ gì chắc em sống không nổi mất!"
Châu Dương ôm Ngọc Tâm vào lòng vỗ về.
"Không sao đâu em, con trai chúng ta chắc chắn sẽ vượt qua được kiếp nạn này, chúng ta hãy cầu nguyện cho Thiên Quân. Cầu mong cho con trai chúng ta sớm được tai qua nạn khỏi!"
Trong lòng Ngọc Tâm cũng dịu nhẹ lại một chút, không còn cảm thấy tức giận như sóng vỗ nữa. Mà giờ đây được Châu Dương ôm vào lòng, như ánh dương sau cơn mưa bão tố. Sau cơn bão sóng biển lại dịu êm yên ả.
Ngọc Tâm gật đầu.
"Được!"
Bà Châu Hà nhìn thấy hai vợ chồng đó vui vẻ hòa thuận với nhau như vậy, thì bà cũng rất vui vì hai vợ chồng đó không còn cãi nhau như trước nữa. Nhưng bà cũng đang lo lắng cho sức khỏe của Thiên Quân, không biết cháu bà có mệnh hệ gì nghiêm trọng không.
Sau hai tiếng trôi qua...
Bác sĩ phẫu thuật bước ra khỏi phòng cấp cứu, gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276245/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.