Người đàn ông đó thở dài một cái rồi gật đầu đồng ý.
"Được!"
Thiên Quân bắt tay vào việc phá giải phong ấn cho Thu Lan, cậu gỡ hết tất cả lá bùa ra, gỡ sợi chỉ đỏ quấn quanh người cô ra. Cậu rút hết mấy cái đinh trên người Thu Lan ra thì bỗng nhiên sắc trời tối sầm lại, Thiên Quân hoảng hốt giật mình ngước lên trời thấy bầu trời mây đen kéo đến.
"Chuyện gì vậy? Trời sắp mưa sao?"
Thiên Quân cảm thấy không ổn, nếu như chưa làm xong việc mà trời mưa thì hỏng hết việc. Cậu nhanh tay giải bỏ phong ấn cho Thu Lan, sau khi phong ấn đã được xóa bỏ thì bầu trời mây giông kéo tới. Sấm chớp đùng đùng, phong ba nổi lên, gió lớn cuồn cuộn, lá cây chao đảo.
Người đàn ông kia đứng nhìn bầu trời mây đen cuồn cuộn như vậy thì ông ta liền lắc đầu thở dài, cảm thấy sắp có chuyện lớn xảy ra. Người đàn ông đó đứng nhìn Thiên Quân đang đậy lại nắp quan tài, mà trong lòng hiện lên vẻ xót thương. Ông ta lầm bầm.
"Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, đây là ý trời sao?"
Người đàn ông đó suy nghĩ miên man rồi ngước nhìn lên bầu trời, ánh mắt nheo lại trong lòng đang tính toán chuyện gì đó. Thiên Quân đậy nắp quan tài xong, giờ chỉ việc chôn quan tài lại chỗ cũ rồi lắp đất lại là xong. Cậu hét lên.
"Chú ơi, mau đến đây giúp tôi một tay!"
Người đàn ông đó bị tiếng nói của Thiên Quân làm bừng tỉnh, vội thu lại ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276238/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.