Ngọc Tâm tức giận tát vào mặt Thụy Diệp mấy bạt tay, ả ta nghiến răng nghiến lợi nói.
"Tốt hơn hết mày hãy lo cho cái mạng của mày trước đi! Tụi bây đâu hiếp dâm nó cho tao!"
Bốn người đàn ông cao to lực lưỡng khuôn mặt gian manh, xảo trá, biến thái đó cứ thế luân phiên nhau đè Thụy Diệp ra hãm hiếp cô.
"Đừng mà Ngọc Tâm, làm ơn dừng lại đi...á...á..á.."
Những người đàn ông đó xé áo cô, dùng bàn tay dơ bẩn chạm vào người cô. Lấy tay mò mẫm sờ soạng cô, nước mắt Thụy Diệp tuôn như suối, cô rất ấm ức, căm ghét bản thân mình yếu đuối. Cô hận Ngọc Tâm thấu xương tủy, những người đàn ông đó cứ giằng xé thân thể của cô không ngừng.
Thân thể của cô cứng ngắc, cảm thấy tê liệt, những cú đâm thọt mạnh của những gã đàn ông xấu xa kia cứ ra vào trong thân thể cô. Khiến cô uất ức, nấc nghẹn trong cuống họng khóc không thành tiếng. Quá đau đớn, mệt mỏi, hoảng loạn, suy sụp tinh thần.
Ngọc Tâm đứng nhìn cảnh xuân tình của Thụy Diệp cùng với bốn gã đàn ông biến thái kia, trong lòng ả vui sướng không nói nên lời. Nhìn thấy bộ dạng dơ bẩn của Thụy Diệp ả ta rất thích thú, khoái chí, vì cô không còn trong sạch nữa thì Châu Dương sẽ sớm bỏ cô mà thôi.
Bốn gã đàn ông đó thay phiên nhau hãm hiếp Thụy Diệp, khiến cho cô tinh thần hoảng loạn, sợ hãi, la hét inh ỏi. Nhưng không một ai đến cứu bởi vì ở đây là dãy núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276231/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.