A Minh nhìn sợi dây ngọc bích lắc đầu ngán ngẫm.
"Haiz, uổng công cả một buổi tối chỉ được mỗi sợi dây chuyền, còn tưởng được nhiều đồ quý giá chứ!"
Đại ca liếc A Minh:
"Thôi mày bớt càm ràm lại, chúng ta mau rời khỏi đây thôi! Chứ để người ta phát hiện là chết chắc!"
Sau đó thì cả lũ kéo nhau rời đi, đại ca dẫn đàn em đến cửa hàng buôn bán đồ cổ. Gặp chủ cửa hàng đại ca đưa cho chủ cửa hàng sợi dây chuyền ngọc bích rồi nói.
"Ông chủ, chúng tôi đến đây để bán sợi dây chuyền ngọc bích này! Ông xem xem coi sợi dây ngọc bích này đáng giá bao nhiêu?"
Ông chủ cửa hàng cầm lấy sợi dây chuyền ngọc bích lên rồi ngắm nhìn, ngọc bích này có vẻ đúng là đồ cổ nhìn rất là cổ điển và lâu đời. Nhìn màu sắc của nó rất tinh tế không bị pha tạp chất, đây đích thị là đồ tốt có giá trị. Chủ cửa hàng cười tươi như hoa.
"Cậu có mắt nhìn đấy, đây là ngọc bích nguyên chất lâu năm rất có giá trị. Tôi sẽ mua với giá cả hợp lý là 20 triệu có được không?"
Đại ca ngạc nhiên:
" Ồ nhiều tiền như thế cơ à? Tôi tưởng chỉ có đáng giá cỡ 8 triệu là cùng, thế mà đến tận 20 triệu ư! Chậc chậc, chốt giá luôn 20 triệu, hahaha..."
Ông chủ cửa hàng vui vẻ tiền trao cháo múc, ông cầm lấy sợi dây chuyền ngọc bích rồi đưa tiền cho đại ca. Chủ cửa hàng nở nụ cười hòa ái.
" Cảm ơn nhé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276199/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.