Bây giờ, anh phải ổn định lại tinh thần, bắt đầu tu chí làm ăn lo cho gia đình nhỏ của mình. Cứ cách vài tháng anh lại đến thăm bà Thu Liên một lần không còn đến thường xuyên như trước đây nữa. Còn mộ của Thu Lan thì anh vẫn thường xuyên ghé thăm vào buổi chiều, ngày nào cũng vậy.
Hương khói, hoa quả đầy đủ còn mướn người đến quét dọn vệ sinh cho ngôi mộ của cô luôn sạch sẽ và tươi mới. Anh luôn đứng ngắm nhìn ngôi mộ của cô vào những buổi chiều hoàng hôn, bất giác trở thành thói quen không bỏ được. Cho dù có bận rộn như thế nào anh cũng dành thời gian buổi chiều tà để đến thăm mộ cô, cứ như một thói quen đã ăn sâu vào trong tâm trí.
Hai mươi năm sau,
Thời gian thấm thoát trôi qua, anh vẫn bận bịu với một đống công việc ở công ty, vợ anh cũng bận chăm sóc cho gia đình nhỏ của anh. Mẹ anh cũng đã già nua lại có thêm nhiều vết nhăn trên khuôn mặt của bà, con trai anh Thiên Quân cũng đã trưởng thành.
Trở thành một thiếu niên độ tuổi hai mươi, trẻ trung đầy sức sống, ngày hôm nay là ngày mà Thiên Quân đi du học từ nước ngoài trở về. Năm năm trước Châu Dương đã cho Thiên Quân đi du học ở Mỹ vì con trai anh học giỏi xuất sắc được nhận học bổng du học bên nước Mỹ, anh cũng đã đồng ý cho con anh đi.
Năm năm sau con anh đã hoàn thành việc học bên Mỹ và đã tốt nghiệp loại giỏi và quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276195/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.