Bà Thu Liên mất máu quá nhiều nên đã ngất xỉu tại chỗ, máu chảy loang lỗ xuống đất, tay Ngọc Tâm cũng bị mảnh vỡ của bình bông đâm vào tay nên cũng chảy máu. Khung cảnh thật ảm đạm bốc mùi máu tanh khắp phòng, Châu Dương vừa bước đến phòng nhìn cảnh tượng làm anh bàng hoàng bỡ ngỡ. Anh không tin vào mắt của mình.
"Trời ơi, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Bà Thu Liên thì nằm ngất xỉu dưới đất máu tràn trề loang lổ khắp sàn nhà, xung quanh phòng thì lộn xộn hỗn loạn, mảnh vỡ của bình bông nằm rải rác xung quanh phòng. Ngọc Tâm nhìn thấy Châu Dương đến ả ta cũng ngạc nhiên trong đầu ả suy nghĩ "sao Châu Dương lại đến đây?" ả ta giả bộ đáng thương, ngồi xuống khép nép ở góc phòng giả bộ sợ sệt yếu đuối.
" Áaaa, dì đừng làm như vậy! Huhuhu..."
Châu Dương nhìn thấy Ngọc Tâm ngồi một góc sợ hãi, tay còn bị thương chảy máu, khuôn mặt xanh xao tái nhợt, ngồi run rẫy. Anh chạy đến đỡ ả ta đứng dậy rồi hỏi han.
"Ngọc Tâm, nói cho anh biết chuyện gì đang xảy ra!"
Ngọc Tâm lắc đầu lia lịa:
"Em sợ quá anh ơi, em không biết dì ấy lại phát điên đáng sợ như vậy!"
Châu Dương cố trấn an:
"Em bình tĩnh nói anh nghe đi!"
Ngọc Tâm khóc thút thít:
"Huhu...hôm nay em đến đây thăm sức khỏe dì ấy, tự dưng dì ấy phát điên lên đòi tự tử, dì ấy cầm bình bông lên định đập vào đầu tự tử. Em ngăn cản dì ấy mà dì ấy đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276192/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.