Bà Châu Hà nhìn thấy bà Thu Liên nằm trên giường vừa thấy tức giận nhưng cũng cảm thấy rất đáng thương cho hoàn cảnh éo le của bà ta, chồng bà ta cũng chết mà đứa con gái duy nhất của bà ấy cũng vừa mới mất.
Giờ bỏ lại một mình bà ta ở trên dương thế đúng là ông trời quá trêu đùa bà ta, hoàn cảnh của bà ta giống y chang như bà vì con trai bà cũng vừa mất cách đây đã vẻn vẹn hai năm mà chồng bà thì cũng mới qua đời.
Bà rất thông cảm cho hoàn cảnh đáng thương của bà Thu Liên, vừa hận bà ta vì Thu Lan giết chồng mình nhưng cũng cảm thấy đau lòng cho bà ta vì giờ đây bà ta chẳng còn người thân nào cả lại còn mắc bệnh tâm thần nữa. Ai sẽ là người chăm sóc cho bà ta đây?
Nghĩ đi cũng phải nghĩ lại mặc dù có hận con gái bà ta nhưng bà Thu Liên cũng không đắc tội gì với bà nên bà sẽ tha cho bà ta một cái mạng già. Bà Châu Hà nói với Châu Dương.
"Đợi bà ta tỉnh rồi mang bà ta đến trại tâm thần để bà ta ở đó đi!"
Châu Dương ngạc nhiên:
" Có nhất thiết phải để dì ấy ở trại tâm thần không? Như vậy có hơi quá đáng dù gì đi nữa thì cũng do cái chết của Thu Lan mới khiến dì ấy hóa điên..."
Ngọc Tâm nói:
" Có gì đâu mà quá đáng, bà ta bị điên rồi thì để bà ấy ở trại tâm thần là quá hợp lý rồi!"
Bà Châu Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276182/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.