Cô giật mình nhưng cũng mặc kệ ả ta, rồi cô lại bật nước nóng lên xả nước vào bồn tắm. Sau khi nước đầy, cô rãi một ít cánh hoa hồng lên mặt nước rồi nói:
"Nước đã xong, chị có thể tắm rồi đó!"
Ngọc Tâm nở nụ cười nham hiểm, ả lấy tay khẽ đụng vào bồn nước rồi nói:
"A~, nước cũng ấm đấy nhỉ?"
Nói xong ả quay lại liếc cô, rồi đẩy cô vào bồn tắm nhận đầu cô xuống nước. Mặc cho cô vùng vẫy dữ dội, ả ta vẫn nhấn cô càng lúc càng mạnh, cô sắp tắt thở đến nơi thì ả ta mới kéo cô lên. Rồi ả ta giật tóc cô, cười độc ác:
"Mày tưởng tao sẽ tha cho mày dễ dàng vậy sao? Haha quá ngây thơ, rồi từ từ mày sẽ biết thôi. Còn nhiều chuyện vui đang đợi mày đấy!"
Nói xong Ngọc Tâm thả cô ra, rồi đá cô ra ngoài sân, ả ta la hét lên:
"Mẹ ơi, mẹ ơi.!"
Bà Châu Hà bước ra hỏi:
"Có chuyện gì?"
Ngọc Tâm giả bộ khóc lóc chỉ tay vô mặt Thu Lan nói:
" Mẹ xem em dâu kìa. Con chỉ nhờ em ấy làm bồn nước ấm cho con tắm thôi, mà cô ta nhấn đầu con xuống nước. Trời ơi, con sắp ngạt thở đến nơi rồi. Cô ta muốn giết con. Huhu"
Bà Châu Hà nhìn thấy người của Ngọc Tâm ướt sũng, khuôn mặt tái nhợt sợ sệt khóc thút thít, liền đau lòng mà quát vô mặt cô:
"Thu Lan cô chán sống rồi phải không? Sao cô lại độc ác như vậy?"
Thu Lan quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276101/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.