Đúng lúc này, xung quanh chúng tôi bừng sáng, cả dãy hành lang trở về với hiện trạng ban đầu.
Tôi đưa mắt nhìn quanh, coi bộ chúng tôi đã thoát khỏi trận pháp.
Con Yến thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp quay sang tôi, hình như nhận ra điều gì không ổn, cô ta liền vội vội vàng vàng đưa tôi vào bên trong phòng, sau đó lấy ngay một chiếc áo ngoài cho tôi mặc vào. Miệng thì thầm "Mợ hai là chủ, không nên cởi áo ngoài ra như vậy, bà chủ thấy sẽ trách phạt".
Minh Ngọc điều khiển cơ thể của tôi, nhẹ nhàng đáp "Lúc nãy hoàn cảnh cấp bách, cho nên mợ mới đưa ra kế sách như vậy, cũng không nghĩ nhiều cho lắm, nhưng mà có lẽ không ai nhìn thấy đâu mà con lo".
Nói rồi Minh Ngọc còn cười cười, coi như là trấn an tâm trạng của con Yến.
Khi đã mặc xong, con Yến dìu tôi lên trên giường, khe khẽ nói "Sự việc vừa rồi nhất định đã làm mợ mệt mỏi, không bằng mợ cứ nghỉ ngơi, con đi xuống bếp nấu chút gì đó cho mợ dùng".
Minh Ngọc cảm thấy ý kiến này cũng không tệ, liền ừm một tiếng, đồng ý ngay.
Con Yến vừa đi khuất, tôi mới có thể lấy lại quyền kiểm soát cơ thể.
Trong căn phòng có phần thiếu ánh sáng, ở bên ngoài đột nhiên bắt đầu mưa, mặc dù cơn mưa không lớn lắm, có điều lại vô tình khiến cho không gian bên trong trở nên ảm đạm một cách kỳ lạ.
Tôi nhìn xung quanh một lượt, tuy rằng mọi thứ đều vẫn vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-2-quy-tan-nuong/2888546/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.