*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng cho dù hai anh em nghĩ gì, cho dù Hạ Tiểu Ngư vừa trải qua nỗi sợ hãi như thế nào, thì Hạ Diệu Diệu vẫn móc tiền ra mua cho em gái một bộ quần áo rẻ tiền ở chợ đêm sau đó đuổi hai đứa về nhà. Tiễn hai em đi, Hạ Diệu Diệu tìm một vị trí, cũng không để ý xem có sạch sẽ hay không liền ngồi xuống, hoàn toàn không còn vẻ tinh thần phấn chấn như vừa nãy.
Hà An liếc nhìn chiếc ghế đầy dầu bóng, do dự một lúc, yên lặng đứng cạnh Hạ Diệu Diệu, ánh mắt nhìn xa xăm. Hạ Diệu Diệu chậm rãi dựa đầu lên chân anh. Yên lặng một lúc, cổ nói: “Anh nói xem, nếu như em không kẹt sỉ như vậy, sớm mua xe đạp mới cho nó thì có khi nào nó đã không…” Cô vẫn thấy canh cánh trong lòng vì chuyện này.
Hạ Diệu Diệu cũng không mong chờ Hà An nói gì, cô tuyệt đối chưa bao giờ thấy hối hận vì những chuyện mình đã làm: “May mà em còn sống… anh không biết đám người trong đó hung dữ thể nào đâu, em còn tưởng là em chết chắc rồi…” Hà An nghe vậy giơ tay ra, khựng trong không trung giây lát rồi vỗ lên tóc cô an ủi, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591870/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.