*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Vũ thấy vậy nhưng không nhúc nhích, vẫn đứng đằng sau phía bên trái cô ấy với khoảng cách chỉ bằng một nắm tay, thu lại nụ cười trên mặt, không hề có ý khách sáo với đối phương.
Những đồng nghiệp khác thấy vậy cũng không duy trì được nụ cười nữa. Không phải là họ cảm thấy giữa ba người này có chuyện gì đó, phải biết rằng ở Hoa Hàng có rất nhiều cô gái theo đuổi Hạ Vũ nhưng cậu chưa từng để ý đến, quan hệ giữa cậu và chị Phó vốn tốt đẹp từ trước, điều này rất nhiều người đều biết. Họ chỉ là làm theo bản năng thu lại cảm xúc quá mức trước mặt người khác thôi.
Còn một lý do nữa là, mỗi một tập thể nhỏ sẽ có sự gắn kết hòa hợp nhất định và đều có chút bài xích người ngoài. Ví dụ như việc Triệu tổng bị mất mặt lúc nãy, bọn họ thì cười rất vui vẻ nhưng lại không hy vọng người khác cũng sẽ cười thân hình tròn vo mũm mĩm của ông ấy, làm vậy chính là đang thách thức tập thể bọn họ, may mà cái uy của Triệu tổng vẫn còn đó, người ngoài cũng không dám to gan mà cười ông ấy.
Tiếng cười đùa dần tắt, những người xung quanh Hạ Vũ Và Phó Khánh Nhi nhường ra vị trí cho hai người.
Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591866/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.