Khổng Đồng Đồng hừ lạnh, trong 3ba người, người còn chưa có bạ2n trai chính là cô.
Ng0hĩ lại thì, khi còn học ở trườ0ng cô cũng không có kém như vậ3y mà, thành tích hạng trung, có hai ba người bạn thân, vẻ ngoài cũng không đứng hạng bét, biết thân biết phận, tại sao chỉ có cô là sót lại thế này? Cô tự cảm thấy yêu cầu của bản thân không những không cao, còn càng ngày càng thấp, nhưng mà tại sao mọi chuyện đều không thuận lợi? Khổng Đồng Đồng nghĩ lại bản thân lúc này, đừng nói là đón cha mẹ đến ở cùng, đến nuôi bản thân còn phải gắng gượng
Khoảng thời gian trước Diệu Diệu vừa đổi công việc khác cho cô, môi trường cũng được, nhưng cô cũng không thể trông cậy vào đối phương thăng chức tăng lương cho cô
Khổng Đồng Đồng tựa vào khung cửa gỗ của phòng thay đồ mà chị Tân Xảo vào: “Ít nhất thì các cậu còn được mời, còn tớ thì sao? Tớ mới thật sự giống như một giọt nước hoà tan vào biển lớn, chắc nhà trường có nghĩ cũng không nghĩ ra.” Hạ Diệu Diệu chỉ vào bản thân Khổng Đồng Đồng trừng mắt: “Chúng ta có thể giống nhau được sao? Nếu cậu không từ chức ở Mẫn Hàng, bây giờ cậu cũng sẽ có một thiệp mời đặc biệt, mặc dù chất liệu sẽ không được tinh tế như chị Tân Xảo, nhưng tớ thì sao, cố gắng bao nhiêu năm mà vẫn chỉ là một nhân viên quèn” Thu Môn chính là như vậy, thiệp mời mà còn phấn đủ loại cấp bậc, ngang nhiên coi thường những con cháu bất hiếu đã không nghe lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591850/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.