Anh bỏ đũa xuống không muốn ăn nữa, anh không nên 3có lòng tốt, càng không nên dùng cách này để khiế2n cô vui, giờ thì hay rồi, thù mới hận cũ đều nhớ0 lại hết rồi, nhìn cô đắc ý kia.
Anh bất 0lực nghĩ lại sáng sớm nay cũng chỉ vì muốn khiến 3cô vui vẻ, dù sao thì mục đích cũng đã đạt được, dù mất mặt hơi nhiều
Thôi vậy, tâm trạng của cô không được tốt, khiến cô vui là được
Hà Mộc An kéo đĩa trứng rán của mình đến, bắt đầu ăn từng miếng một
Thượng Thượng nhìn hành động dũng cảm của ba, rất muốn nhắc ba uống nước, ăn mặn như thế khó nuốt lắm, nhưng rốt cuộc vẫn sợ uy của ba nên tạm thời không dám thách thức, nhưng cô bé nhìn thôi cũng thấy khát rồi
Cô bé đành cần thận nhẹ nhàng bó đũa xuống, rời khỏi ghế: “Ba ơi con ăn xong rồi, con đi học đây..
tạm biệt…” Giọng của Hà Mộc An có thể coi như ôn hòa: “Ừ.” Anh tự nhủ, tại Diệu Diệu, không được giận lây sang con gái
Thấy con gái chạy bay chạy biến, anh chỉ biết thở dài nuốt miếng trứng trong miệng, nghĩ thầm, việc không thân thiết với con cái cũng có cái tốt, ít nhất những lúc như thế này nó cũng không học theo mẹ nó
Xong xuôi, Hạ Diệu Diệu đi xuống, gõ vào đĩa: “Sao anh ăn hết rồi, chẳng để cho em miếng nào.” “…” Em ăn không khí đi
Hạ Diệu Diệu không giận, dịch sát vào anh, đắc ý cười: “Giận rồi à, ăn ngon phết mà, thật đấy, không lừa anh đâu.” Hà Mộc An không quan tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591842/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.