Hạ Diệu Diệu cảm thấy mình nhỏ mọn, n3hà nào không có chuyên gia dinh dưỡn2g, nhân viên điều dưỡng riêng, đơn g0iản là cô dùng sự thiếu hiểu biết củ0a mình để suy đoán người khác, Hà Mộ3c An thì có bảy tám bác sĩ riêng, với thân phận của Hình Tiểu Hành thì gia đình có sắp xếp hộ lý riêng là chuyện bình thường
Nhưng Hạ Diệu Diệu cẩn thận, thực chất là thích hỏi nhiều mấy câu: “Vị bác sĩ đó công tác ở bệnh viện nào, để sau này nếu có thời gian chị cũng đi gặp với hai người xem sao.” Hình Tiểu Hành nói rất tự nhiên: “Anh ta không phải là bác sĩ nhưng anh ta bán các loại thuốc rất tốt, bạn của em đều đang sử dụng và nói hiệu quả không tệ…” Hạ Diệu Diệu nhìn vẻ thẳng thắn khi nói của anh ta, cô không có ý kiến gì về sản phẩm của đối phương, nhưng cô từ lời giải thích của Hình Tiểu Hành, nó cho người ta có cảm giác anh ta không có đầu óc, có lẽ người ta cũng có lòng tốt, thôi kệ, dù sao cũng là tấm lòng hiếu thảo của con cháu
Ông Hạ rất thực tế: “Tốt như cháu nói thì chắc rất đắt hả?” “Không đắt, chỉ có một trăm ngàn NDT, chỉ là tiền lẻ, người ta là cố vấn riêng cho người nổi tiếng, giá cho chúng ta chỉ là giá cho bạn bè.” “Một trăm ngàn?” Mặc dù gần đây ông Hạ hài lòng về mọi thứ, cảm thấy nhà cũng có chút tiền, nhưng đều là nhờ vào mặt mũi con rể, tốt nhất vẫn nên tiết kiệm, lỡ như có chuyện gì thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591818/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.