“Người ta mới không thấy Tiểu Thần có một lúc mà đã gấp gáp đến thế, hừ3 hừ, em thấy nếu em và Hà Bất có biến mất thì anh cũng không nháy mắt 2một cái đâu nhỉ mà là nháy rất nhiều cái.”
“Vừa rồi khi đang ă0n cơm, mới vừa đây thôi, anh cũng nhìn thấy rồi đó, Tần Đình nhà người0 ta bảo vệ Tiểu Thần như thế nào chứ, nâng như nâng trứng hứng như hứn3g hoa
Còn anh thì sao, đến cũng không hỏi hai mẹ con đã ăn chưa, anh có nghĩ là có thể hai mẹ con em chưa ăn no không, đàn ông có tốt hay không đúng là chỉ có bản thân mình mới biết.” Hà Mộc An uống cà phê rồi ngồi nghỉ ngơi
Hạ Diệu Diệu sửa lại đồ chơi mà con trai làm rối, tiếp tục nói không ngừng: “Tiểu Thần có thể gả cho một người đàn ông như Tần Đình thật khiến người ta ngưỡng mộ, quan trọng nhất là người ta mười năm như một ngày vẫn luôn thương yêu vợ, anh nhìn lại mình đi, khi chưa kết hôn là ai nói sẽ giúp em rửa bát mỗi ngày, ai nói sẽ lau nhà làm việc nhà hả.” Chuyện khi còn đi học, có nhất thiết phải lôi ra để nói không, Hà Mộc An xoa mi tâm: Nói cứ như là em ngày nào cũng phải rửa bát ấy
“Kết quả thì sao, không thực hiện được một cái nào
Mỗi ngày vừa về nhà là chui luôn vào phòng sách, nửa đêm canh ba khi em ngủ rồi mới nhìn thấy bóng của anh, bữa sáng thì hôm ăn hôm không, anh có nhà nhưng mà em cứ tưởng chỉ có mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591813/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.