Xã giao à? Hạ Thượng Thượng chớp mắt sau đó đã trở lại bình thường. Ba cô bỏ mẹ không để ý tới 3thì chắc chắn đã xảy ra chuyện rất nghiêm trọng rồi. Nếu không ba sẽ lười tức giận với người m2ẹ không có ý thức xây dựng này!
Hạ Thượng Thượng nhún vai: “Con có ngủ hay không cũng 0không sao. Nhưng mẹ đấy, mẹ đừng có chuyện gì cũng nghĩ là mình đúng hết.”
Hạ Diệu Diệ0u để đũa xuống và nhìn về phía cô bé với vẻ nguy hiểm: “Con dịch lại ẩn ý của con một lần nữa 3xem.”
Hạ Thượng Thượng vội vàng cười nịnh nọt và cẩn thận để đũa xuống: “Mẹ, con ăn no rồi, vậy… con đi ngủ đây, mẹ cứ ăn từ từ nhé…”
Hạ Diệu Diệu ăn xong miếng mì cuối cùng lại ngẩng đầu nhìn đồng hồ. Bây giờ đã hơn chín giờ tối rồi mà anh còn chưa về à? Giận cái gì nữa không biết?
Cô đứng dậy và dọn dẹp qua bàn ăn.
“A…a… a a…”
Hạ Diệu Diệu nhìn vào trong nôi rồi tiếp tục lau bàn.
Cô còn chưa lau bàn xong đã thấy chú Hà cúi thấp đầu tới đón Hà Bất. Hạ Diệu Diệu nhìn ông ấy và muốn nói đứa trẻ nên ở bên cạnh ba mẹ, bình thường bọn họ cũng có thể chăm sóc được rất tốt.
Nhưng Hạ Diệu Diệu vẫn để cho ông ấy đưa đi. Không phải cô bị cách thức tẩy não mỗi ngày trước đó của quản gia Hà thuyết phục, mà cô biết ông ấy rất quan tâm đến Hà Bất chẳng khác nào ông nội, không thấy được thằng bé sẽ thấy rất nhớ nó, có lẽ còn chân thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591773/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.