Hà Mộc An không phải là người d3ễ nói chuyện. Anh nhìn con tra2i đang nằm trong nôi mút ngón 0tay mà sắc mặt vẫn không hề dị0u đi.
Anh đang rất tức3 giận và không hề có dấu hiệu giảm bớt, trái lại càng lúc càng không thoải mái. Lúc này mà Diệu Diệu còn dám đôi co thì anh chỉ muốn tính toán rõ ràng hết tất cả với cô, xem cô còn muốn tiếp tục nói chuyện nữa không!
Hạ Diệu Diệu rất thức thời đi ép nước hoa quả và cầm một cốc lớn đưa cho Hà Mộc An.
Anh đặt cốc nước trái cây ở trên bàn trà và nhìn con trai mà không định uống.
Hạ Diệu Diệu biết anh đang tức giận nên nhìn Hà Mộc An một lúc, cuối cùng vẫn không có can đảm chống lại, xoay người đi vào trong phòng bếp và tiếp tục ép nước hoa quả.
Hà Mộc An lắc nhẹ cái nôi và nhìn chằm chằm vào con trai. Anh cứ ngồi như vậy với vẻ mặt lạnh lùng.
Hà Bất nhìn mà không hiểu chỉ y y a a nhìn ra bên ngoài rồi lại y y a a mút ngón tay, thỉnh thoảng giơ cái chân nhỏ múp míp lên tự chơi vui vẻ, gương mặt luôn tươi cười.
Tâm trạng Hà Mộc An không tốt, lúc đầu không quá tệ nhưng sau khi thật sự ngồi rảnh rỗi suốt một buổi chiều, anh lại tự nhiên tức giận. Anh thật sự giận chính bản thân mình. Anh ngồi đây lãng phí thời gian với Diệu Diệu làm gì?
Lại nói cũng chẳng có chuyện gì lớn. Trần Khải Tiêu tính là cái thá gì chứ! Khi thấy anh, Diệu Diệu cũng có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591772/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.