Phó Khánh Nhi giả vờ kinh ngạc vui mừng đi qua, 3thận trọng lại hơi mất tự nhiên hỏi: “Anh đẹp t2rai đợi ai vậy?”
Hạ Vũ nhận lấy hành lý0 phía sau, không nhìn khuôn mặt giả vờ ngây thơ0 của cô. Phó Khánh Nhi xinh đẹp nên giả vờ khôn3g hề phản cảm mà ngược lại càng đáng yêu hơn, chỉ là Hạ Vũ không thừa nhận: “Em vừa mới tan làm nên tiện qua đưa chị về kí túc.”
Phó Khánh Nhi vuốt mái tóc dài màu hạt rẻ, dùng dây buộc tóc trên cổ tay buộc tóc lại: “Cảm ơn.”
Phó Khánh Nhi mở điện thoại ra, âm thanh báo tin nhắn vang lên liên tục. Phó Khánh Nhi nhìn lướt qua rồi cất điện thoại đi.
Hạ Vũ mở cửa xe ra.
Phó Khánh Nhi ngồi vào trong.
Hạ Vũ bỏ hành lý vào rồi vòng qua ngồi lên ghế lái, vừa thắt dây an toàn vừa giả vờ như không quan tâm hỏi: “Bạn trai chị hả? Sao chị không trả lời, vì chuyện lần trước vẫn chưa làm lành hả? Có cần em giải thích không, lúc nào em cũng rảnh.”
Phó Khánh Nhi dựa vào ghế, vẻ mặt tự nhiên, chẳng hề buồn đau khi nhắc đến chuyện chia tay bạn trai: “Không cần đâu, đã chia tay rồi.”
“Chia tay rồi?” Xe ổn định lướt đi, vẻ mặt Hạ Vũ chẳng hề thay đổi.
“Ừm, có rất nhiều nguyên nhân, không liên quan gì đến cậu nên yên tâm đi. Cậu chưa quan trọng đến mức có tác dụng quyết định trong đó.”
“Chị Phó, chị nói như vậy em sẽ cảm thấy là em rất vô dụng.”
Phó Khánh Nhi cười thoải mái, bởi vì không có hi vọng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591761/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.