*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đời trước tôi tạo nghiệt gì đây, tôi còn sống làm gì nữa, sống để nhìn từng đứa một làm tức chết tôi sao? Tôi...”
“Mẹ, chị gái con cũng rất đau lòng, mẹ đừng nhắc đến nữa.” “Đau lòng? Sao tao không nhìn ra nó đau lòng vậy?” Từ bé đã ngu ngốc, cho rằng có thể một tay che trời, bây giờ chịu thiệt cũng không biết rút kinh nghiệm
Có phải nó cảm thấy nó rất vĩ đại, cực kì giỏi giang, rất3biết nhìn thời thế hay không? Toàn thể nhân loại phải phát cho nó một giải thưởng làm cảm động người khác, đúng là khiến người ta buồn nôn mà.”
Người như vậy sớm đã không còn rồi, không còn nữa rồi
Không phải bạn tốt với người khác là sẽ nhận được báo đáp, không phải người xấu thì sẽ có thời đại của người xấu, cái thế giới này sớm đã không công bằng, lũ trẻ ngốc
Chân của bà chính là minh chứng rõ ràng nhất, hoàn cảnh hôm nay của Hạ gia bọn họ chính là sự thực chứa đầy nước mắt
Nhìn nhà họ Du từng làm việc ác, sớm đã chuyển khỏi cái khu sắp không còn ai ở này rồi, quần áo đẹp đẽ, tâm trạng thoải mái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591573/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.