*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hà Mộc An bỗng trở nên hoảng hốt, nếu những thứ này đều vô ích thì sẽ ra sao..
Hà Mộc An ngẩng đầu lên, cảm thấy như không khí đông đặc lại không hút nổi vào phổi.
Quá chậm...
Tuần này Hạ Vũ không định nghỉ, nhưng bị ông Hạ gọi ra, nhà đang loạn hết cả lên, cậu biết rằng chuyện đã không giấu được nữa, nhưng không ngờ mẹ mình lại cực đoan như vậy, từ lúc về đến giờ, mẹ cứ liên tục la mắng, phải gọi3bằng được chị cả về! Cậu đã bảo là tin đồn rồi, nhưng không biết tại sao mẹ lại khẳng định chắc nịch rằng cậu đang nói dối bà.
“Anh về nhà cũng vô ích! Diệu Diệu đâu! Bảo nó về đây! Lừa được người ta không chịu nhận đúng không! Các người không gọi nó về, tôi có lết cũng phải lết đến nơi tóm nó về, tôi xem các người có sợ mất mặt không!” Ông Hạ cuống quýt: “Bà đừng làm càn nữa, đã bảo bà bao nhiêu lần rồi, Thượng Thượng bị ốm nằm viện, Diệu Diệu không có thời gian!” “Là do nó không có mặt mũi nào nhìn tôi nên mới không chịu về! Lừa tôi trông con cho nó, để ba ruột nó nhởn nhơ ngoài kia...” Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591572/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.