*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vương Tịnh Kỳ không cười nữa, ngược lại có chút ngại ngùng khi mở lời, nhưng lại căng thẳng đi ngược lại với nguyên tắc nói chuyện thông thường: “Tôi là bạn tốt của Hàn Tùng Song, cô ấy...” Là chuyện này, Hạ Diệu Diệu đột nhiên cảnh giác, nụ cười ít đi một phần thật lòng, càng nhiều hơn chiêu trò giữa người với người, nói ra lời từ chối rập khuôn: “Chuyện của cô ta tôi không hỏi đến, tất cả là do ba của0đứa trẻ xử lý.”
Vương Tịnh Kỳ bỗng nhiên cảm thấy ngữ khí của cô thay đổi: “Tôi biết, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591540/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.