*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Oa oa! Oa...” Hà Mộc An luống cuống lấy chén đũa trên tay nhìn con gái
Lúc nãy anh..
lúc nãy anh chỉ nói có một câu thôi mà...
“Oa oa...” Người lạ đều đáng ghét cả
Cô bé muốn về nhà
Hạ Thượng Thượng không nói chuyện được với Hà Mộc An
Tính ra hai người lạ này chỉ mới quen được hai ngày
Bọn họ chắc là vì lợi ích nên mới thiết lập mối quan hệ với
mình, họ không phải người thân, không phải ba phải mẹ của mình
Người xa lạ bây giờ là người xấu, mình phải tìm ba mẹ của mình
Hạ Thượng Thượng bỗng nhảy phốc xuống ghế, chạy ù ra cửa
Dì Mục kinh hãi nhìn theo bóng của con bé, con bé..
con bé đang nổi cáu với ngài Hà!
Hà Mộc An vội đặt chén đũa xuống, chạy theo dỗ dành: “Ăn3kem, chúng ta ăn kem
Đừng khóc nữa
Đừng khóc nữa, được không?...” Dù đã hiểu được qua hai lần, nhưng vẫn như lần trước anh không biết nên làm thế nào.
Hạ Thượng Thượng thút thít, không cho anh túm lấy, cô bé muốn về nhà, muốn về nhà.
“Ngoan, nghe lời, lúc nãy là do ba sai, ba không nên lấy kem của Thượng Thượng, bây giờ chúng ta ăn đi được không? Bây giờ mình đi ăn...” Hạ Thượng Thượng nghèn nghẹn nước mắt, hít hít mũi nhìn anh không một chút tin tưởng
Vì cảm thấy tủi thân mà mắt và mũi đều đỏ cả lên
Hà Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591516/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.