*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Di Cao thở dài, cũng không biết sau này sẽ ở bao lâu nữa
Bà đi thu dọn phòng cho cô công chúa nhỏ, cũng không biết công chúa nhỏ có thích hay không: “Cô chủ nhỏ làm gì thế?”
“Chơi với cún.”
“Cô chủ nhỏ có đi xem phòng không? Có gì không hài lòng thì bây giờ bà có thể bắt đầu sửa lại, nếu đến tối mới nói là không thích bà cũng không biết làm sao để cô chủ nhỏ thấy vui
Tuy nói không hy vọng trở thành tâm phúc bên cạnh cô chủ nhỏ nhưng để bị than phiền, không làm vừa lòng cô chủ nhỏ thì cũng không biết đi đâu cho được.
“Tôi thấy ngài Hà trước mắt3không có ý đó.” “Cô chủ nhỏ khi nào thì ra ngoài chơi?” Ông Mễ nhân đó cũng chêm vào một câu
Dì Mục xua tay: “Tôi là sao biết được, ngài Hà đang bận làm việc, cô chủ nhỏ không hoạt bát cho lắm nên chắc cần thêm chút thời gian.”
Ông Mễ tắt hy vọng
Theo lời Cát lão nói, ông ta biết tiểu thư đã phải sống rất khổ cực, dù có thích hay không, ông ta cũng hy vọng có thể giúp cô bé có cuộc sống tốt hơn, cho nên khi được phân công hầu hạ cô công chúa nhỏ ra ngoài chơi, ông ta đã chuẩn bị nhiều cách mua vui cho cô bé, tranh thủ khoe khoang bản lĩnh chăm trẻ nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591515/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.