Vài giây sau, cô ta liền lấy lại tinh thần: Đàm Ngữ, mày tuyệt đối không thể thua! Đây là một cơ hội tốt cho mày, dù ông trời đang trêu đùa mày thì mày cũng phải sống thật xinh đẹp để tất cả mọi người đều không tìm thấy lỗi của mày! Mày nhất định phải thuyết phục được chủ biên Hạ đứng về phía mày! Cô lên Đàm Ngữ!
Hạ Diệu Diệu nhìn đồng hồ, nhanh chóng rời khỏi công ty, vội vã giơ tay vẫy xe, khi chiếc xe taxi chạy qua thì có thét lên: “Cái gì thế này, giờ này mà lại không có xe trống à.” Hạ Diệu Diệu vội vàng thò đầu ra, nhìn chiếc xe phía sau,2xe còn chạy ở đằng xa nhưng cô đã bắt đầu vẫy tay, cô phải đích thân về xem Tiểu Ngư thì mới yên tâm.
Một chiếc xe taxi và một chiếc siêu xe kiểu dáng hoàn toàn mới cùng lúc dừng lại bên cạnh Hạ Diệu Diệu
Hạ Diệu Diệu nhanh chóng đi vòng qua bên trái chiếc xe đắt tiền, vội vàng mở cửa xe taxi ra.
“Hạ Diệu Diệu!” Hà Mộc An liền nhanh chóng bước ra khỏi xe, thậm chí còn chưa kịp duy trì tư thể và tốc độ xuất hiện của mình, nếu thật sự theo đúng kế hoạch của anh, thì bây giờ Hạ Diệu Diệu có thể hiên ngang ngồi vào xe mà bỏ đi.
Hạ Diệu Diệu nghi hoặc7quay đầu lại: “Hà An!” Là anh! Hà Mộc An mặc một bộ đồ bình thường màu sẫm bước xuống xe, nhìn không ra thương hiệu cũng không trông giống hàng may tay, thứ duy nhất khiến cô cảm thấy đó là anh, chính là cảm giác mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591490/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.