*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Vũ coi như không nhìn thấy, cầm bảng biểu lên đi xuống kiểm tra đường dây
Đinh Nhật Minh buồn chán, chân đặt lên bàn cầm điện thoại chơi điện tử hết ván này đến ván khác, thấy Hạ Vũ lên, cổ ra vẻ như bình tĩnh hỏi: “Đưa số điện thoại của em gái cậu cho tôi.”
“Không có.”
“Không có? Coi thường tôi hả? Em gái cậu không phải là ai cũng làm chồng được à, lão tử nhìn trúng là phúc phận của cô ta, cô ta bán cho ai chẳng là bán, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, cậu bắc cầu cho tôi, để cho2anh em cùng thưởng thức.”
“Anh nói cái gì?”
“Cậu trừng mắt làm gì, đừng giả vờ nữa, đưa số điện thoại cho tôi, tôi chơi đủ rồi sẽ không thiếu tiền môi giới của cậu.”
Hạ Vũ lập tức vứt bảng biểu xuống bàn, tức giận trừng mắt nhìn anh ta: “Anh nói lại lần nữa xem.”
Đinh Nhất Minh thấy vậy cũng bắt đầu tức giận, anh ta đứng dậy: “M* nó, lão tử không chỉ nhà các cậu không sạch sẽ, cậu dám vứt cái gì
Không phải đều là cái loại đó sao, cả công ty ai cũng biết
Bấy giờ da cũng bị người ta lột sạch rồi còn định không thừa nhận
Tôi khuyên anh em nhà cậu biết điều một chút, vui vẻ để lão tử chơi, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591467/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.