*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đừng thấy người ta chỉ là một thực tập sinh nho nhỏ, thủ đoạn lên đến tận trời đỏ
Lần này rõ ràng cô ta đang trút giận lên người hai anh em cậu
Cậu về thương lượng với chị gái cậu, xem là xin lỗi hay thế nào
Nhớ kĩ, anh hùng không sợ cái thiệt trước mắt.”
Nhưng, đây chỉ là “cái thiệt trước mắt” sao? Lâm Văn Huyên định làm việc ở đây cả đời, thì cậu cũng phải nhường nhịn cả đời.
Phó Khánh Nhi sao có thể không biết cậu đang nghĩ gì chứ, đây quả thực cũng là một vấn đề, nhịn được2một lần nhưng sao có thể nhịn cả đời: “Cứ quay về hỏi chị cậu xem thế nào.” Suy cho cùng đây cũng là việc của người ta, hơn nữa Hạ Vũ cũng không có ý đó với cô, cô quản nhiều quá cũng không hay
Trong ấn tượng của Phó Khánh Nhi, chị Hai nhà họ Hạ không phải người không có mắt, chắc sẽ nghĩ được cách vẹn cả đôi đường
Phúc lợi ở Hoa Hàng rất tốt, để Hạ Vũ chỉ vì Lâm Văn Huyên mà bỏ đi cơ hội làm việc này, cậu tuyệt đối không làm được
Hạ Vũ nghĩ đến chuyện phải phiền chị Hai liền cảm thấy có chút suy sụp, bọn họ đã lớn rồi
“Cơm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591466/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.