*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng anh ta biết rõ rằng kiểu người như cô không thể nào xứng đối với ngài Hà, nếu như cô mà còn có thể chinh phục được ngài, thì đúng là sự sỉ nhục đối với ngài! Tiền lão gia không cần biết nhiều thể, ông chỉ chắc chắn rằng, một cô gái có thể ở bên ngài Hà ba năm, thì quả không tầm thường! “Nhàn rỗi lâu ngày quá, não bộ cũng bắt đầu thoái hóa! Ba năm! Cho dù nuối một con chó cũng nảy sinh tình cảm2được!”
“Làm sao giống nhau được!” Tiền Quân ngẫm nghĩ, cảm thấy chắc chắn là ông mình đã nghĩ xa quá rồi, bao nhiêu năm nay, anh ta chưa từng nghĩ đến chuyện này, thực sự là Hạ Diệu Diệu khiến anh ta không thể có chút ý nghĩ nào về chuyện này. Hơn nữa, năm năm nay, ngài Hà không hề hỏi đến, nếu ngài thích thật, muốn Hạ Diệu Diệu chẳng qua chỉ trong tầm tay, nhưng ngài lại không động đến, có lẽ là quấn quýt một thời gian không còn tình cảm nữa. Tiền lão gia cười lạnh lùng nhìn cháu mình. Tiền Quận hơi mất tự nhiên, hình như.. hình như ngài Hà và cô gái đó ở bên nhau cũng hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591445/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.