*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cậu cười cái gì mà mờ ám thế, nói! Cậu đã làm chuyện xấu gì rồi! Có phải là đã ăn cơm trước kẻng với Bác sĩ Cao rồi không.
Trương Tấn Xảo bưng cốc sinh tổ2đến gần: “Được rồi được rồi, tớ đã thu xếp phòng cho các cậu rồi, vừa đủ dùng.”
Chu Tử Ngọc buông tha cho Diệu Diệu, lập tức sà đến chỗ Tấn Xảo, vồ vập: “Wow! Được ở biệt thự rồi! Chị Tân Xảo tốt quá đi.” Hạ Diệu Diệu ngao ngán nhún vai, vốn dĩ muốn tiện thể nói chuyện con gái mình, nhưng xem ra bọn họ không muốn biết sớm, sau ngày không được trách cô không nói. Trương Tấn Xảo ấn vào gò trán tròn đầy của Tử Ngọc: “Tranh thủ mà ở, sau này không được ở nữa đâu.”
Sao lại nói thế?
Khổng Đống Đồng nghe vậy, nụ cười trên môi tắt lịm, nhìn Tấn Xảo dò hỏi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591443/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.