*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Diệu Diệu mặc dù cảm thấy đám nhóc con bây giờ thì gia tăng tình cảm cái quái gì, hơi chút thì ra ngoài ăn cơm. Ăn vài bữa cơm liền thành anh em, vậy hai chữ anh em này cũng rẻ mạt quá. Mặc dù vậy nhưng cô vẫn mong em trai mình không lạc loài: “Có quen không?” “Rất tốt chị à, chị thật sự không cần lo lắng cho em, tiền chị cho em lúc chuẩn bị đi cũng đủ dùng rồi.”
Hạ Diệu Diệu gật đầu, nhưng có nghe hay không lại là việc của cô. Với cái da mặt mỏng của em trai nhà cô cũng chỉ có thể tìm công việc như đi dạy thêm. Nhưng cậu lại là tân sinh viên, còn không thích nói chuyện. Nếu như2không có người giúp đỡ, cậu muốn tìm một công việc dạy thêm đáng tin cũng không phải dễ dàng.
Tưởng là sinh viên đi làm thêm đầy đường sao? Kiểm tra rất nghiêm ngặt đó. Nhưng mà bây giờ cô cũng không cần phải nói nhưng cái này với em trai, tránh đả kích sự tích cực của cậu.
Hạ Diệu Diệu hạ thấp giọng hỏi: “Bạn cùng phòng có bắt nạt em không?” Bây giờ có một vài cậu thanh niên cực kì thích phô trương thanh thế, cũng chẳng phải là họ có ác ý gì, chẳng qua là còn nhỏ nên chưa hiểu chuyện, cách nói chuyện làm việc khó tránh khỏi vô tình làm tổn thương người khác.
Hà An bỏ đề thi xuống, gọt cho Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591393/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.