*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mặc dù nói nghe có vẻ quen tai, nhưng cây xương rồng bên cửa sổ thì nhìn không quen chút nào, Hạ Diệu Diệu có thể bỏ ra mười tệ để mua thứ này về để trang trí phòng sao?
Hạ Diệu Diệu đang nói chuyện điện thoại với em trai.
Hà An đứng bên cạnh cửa sổ, vần và cây xương rồng đang ngắc ngoải, lòng thầm nghĩ, nếu anh tiếp tục tưới nước nửa tháng nữa thì cái cây này có chết được không? Hà An đang nghiêm túc suy nghĩ xem, rễ của cây đã mục thối hết chưa. Hạ Diệu Diệu đã cúp máy, đang đi vào nhà vệ sinh, thấy anh đang nhìn chằm2chằm vào món quà kì quặc nhất mình từng có, liền dừng lại: “Anh nhìn nó làm gì? Thích à, nhưng em thấy nó càng ngày càng cằn cỗi xơ xác, ai cũng bảo loại cây này sống dai, em chỉ thấy nó đúng là sắp chết đến nơi, xem ra lời đồn chưa chắc đã là thật.” Nói rồi, cô đi tiếp vào nhà vệ sinh. Hà An thấy cô đi khuất rồi, mới lẩm bẩm một mình, vẫn gật đầu tỏ vẻ nghiêm túc như thường, Diệu Diệu cũng nói sắp chết rồi, vậy thì đúng là sắp chết thật rồi.
Thi đại học! Thi đại học! Thi đại học! Chỗ nào cũng thi đại học!
Hai ngày nay Hạ Diệu Diệu lo lắng đến mức không chịu8được, mỗi ngày phải gọi điện ba bốn lần cho em trai, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591376/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.