*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Sao cũng được.”
Hạ Diệu Diệu đảo thức ăn, nghĩ cũng thấy đúng, trai hay gái thì cũng phải nuôi: “Anh định bao nhiêu tuổi thì có con.”
Hà An nhìn cô. Hạ Diệu Diệu ngại ngùng đá anh thêm một cái: “Nhìn cái gì mà nhìn! Anh suy nghĩ xem, em cũng vừa nghĩ tới.” “Có thì nuôi thôi.” Hà An mở âm thanh: “Điều khoản này không được.” Ngữ khí hiện giờ của anh tuy đã nhẹ nhàng hơn một chút, nhưng vẫn lạnh lùng.
Người bên kia nghe thấy thì càng khiếp sợ hơn, bọn họ thà nghe thấy giọng điệu quen thuộc kia, còn hơn là giọng nói nhẹ nhàng kì lạ này. Hạ Diệu Diệu trừng mắt nhìn anh, cô tự2nhủ Hà An thật ra rất tốt, ít nhất thì lần nào anh cũng bảo vệ rất cẩn thận cô: “Có thơm không, nấm xào thịt, em thích nhất món này.” “Sau này, nếu vẫn là kiểu đó thì không cần lãng phí thời gian.” “Anh nói chuyện với ai thế?”
“Người không quan trọng.” Anh nói xong thì cúp máy, ôm lấy Diệu Diệu từ phía sau, hôn lên tóc cô: “Thơm, em vất vả rồi.” Hạ Diệu Diệu liếc anh một cái: “Anh cũng biết em vất vả sao, vậy anh phải nhìn cho rõ rồi học làm, lần sau trở về nếu ăn được một bữa ăn do anh nấu thì em sẽ tạ ơn trời đất.”
Hà An tựa cằm lên vai cô: “Có lẽ sẽ biết làm.“.
Nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591375/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.