*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ khi dọn về sống cùng, có những lời đã rất lâu rồi anh không nói, dường như những câu nói đó đã trở nên giống như những hành vi thường ngày, quên mất phải bày tỏ. Lúc này, lòng cô vô cùng yên tĩnh. Hạ Diệu Diệu bỗng nhiên rất muốn nói, cô đưa tay ra ôm lấy cổ Hà An, nhìn khuôn mặt đang vô cùng chăm chú của anh, chân thành nói: “Em yêu anh, Hà An, mãi mãi chỉ2yêu mình anh....” Nói xong cô ngẩng đầu, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên má anh. Hà An ngẩng đầu, nhìn cô, ánh mặt lạnh lùng thường ngày như có thêm một tầng ấm áp. Hạ Diệu Diệu nhìn anh, lặp lại: “Em yêu anh... mãi mãi.” Cô của hiện giờ không biết rằng, thời hạn cho “mãi mãi” ấy không lâu như có nghĩ, và thậm chí về sau, cô còn yêu một người không tên là Hà An.
Thời gian hai người họ ở bên nhau càng dài, trải qua càng nhiều, so sánh với sự tàn nhẫn của áp lực cuộc sống và xã hội sau này, tình cảm tươi đẹp hiện giờ càng giống như những câu chuyện tình yêu trong8lâu đài cổ tích, tươi đẹp lãng mạn, đủ để trở thành kí ức kẹp giữa trang sách thanh xuân, nhưng chẳng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591369/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.