Để ý cái gì, Hạ Diệu Diệu xoay người kéo Khổng Đồng Đồng vào phòng ăn sáng: “Ăn sáng đi.” Dường như cô không để ý đến, nhưng có một số người đang để ý lắm đấy!
Khổng Đồng Đồng nhìn xuyên qua lớp kính thủy tinh: “Cãi nhau thật đấy à?” Hạ Diệu Diệu xé túi dưa muối ra, tâm trạng không tốt: “Ừ.”
“Tại sao?”
“Tính cách không hợp.” Khổng Đồng Đồng đập cái bánh màn thầu vào mặt cô, tính cách không hợp thì lúc đầu dính vào nhau làm gì, bây giờ lại nói tính cách không hợp: “Tớ thấy Hà An rất tốt mà, cậu cũng vừa vừa thôi. Người bạn trai chịu thương chịu khó như Hà An đi đâu tìm được chứ.”
Chịu thương chịu khó á! Lần nào cũng là cô phải dỗ dành thì mới làm cho cô đấy có biết không hả!
“Ánh mắt đó của cậu là sao hả? Tớ nói gì sai à?”
Hạ Diệu Diệu lại trợn mắt lườm, không có, chỉ có cậu không biết người nào đó còn có bản lĩnh vênh mặt lên ngang trời thôi! Lần này mà tha thứ cho anh ấy thì lần sau anh ấy sẽ dám không giúp cô làm gia sư, không đến cửa hàng làm việc, không đi ra ngoài phát tờ rơi nữa! Đây là chuyện cô không thể chịu đựng được nhất, bởi vậy dù có không nỡ thể nào cũng phải cho Hà An một bài học. Nếu như anh ấy không quan tâm thì dù có chia tay cũng không có gì đáng tiếc cả! “Này?” Khổng Đồng Đồng thấy Hạ Diệu Diệu không trả lời, cúi đầu nhìn biểu cảm trên gương mặt bạn tốt: “Cậu giận thật đấy à? Chỉ bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591297/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.