Ninh Vũ Phi hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy may mắn vì nụ hôn lúc nãy khiến cậu mơ hồ nên thất thố cũng là chuyện bình thường.
Giống như cậu nghĩ, Hoắc Bắc Thần quả nhiên là người có lực kiềm chế rất mạnh, dưới tình huống có việc thì tuyệt đối sẽ không làm bừa.
Bởi vì nếu hai người họ mà làm thiệt, thì e rằng đến tận nửa đêm hôm nay cũng đừng nghĩ tới chuyện rời khỏi đây.
Cũng may Hoắc Bắc Thần không làm bậy, cho nên… Ninh Vũ Phi trốn khỏi một kiếp.
Nguyên soái hôn cậu mấy lần mới ra khỏi phòng.
Ninh Vũ Phi ở lại trong phòng đợi hơn nửa ngày mới hồi HP mà đi.
Bộ lễ phục trên người cậu đã bị xé không còn hình dạng, khỏi cần nghĩ, cái này không thể mặc mà đi ra ngoài, cũng may còn có sáu bộ khác, tùy ý chọn một bộ là được, điều này cũng không phải vấn đề.
Ninh Vũ Phi đổi quần áo, dùng áo bông bao chặt lấy mình, mới thở phào nhẹ nhõm ngồi co ro ở bên cạnh cửa.
Không thể nói được trong lòng là tư vị gì, nhưng cậu thấy may mắn vì mình không vượt rào.
Lần đầu tiên gặp Hoắc Bắc Thần, cậu có chút sợ sệt, không chỉ sợ một vị nguyên soái sát phạt quả quyết, mà còn sợ mối quan hệ của người này với ‘Ninh Vũ Phi’.
Dù ký ức ban đầu không rõ ràng, nhưng cậu đoán quan hệ của ‘Ninh Vũ Phi’ và nguyên soái đơn thuần chỉ là bạn tình, cũng không có dính quá nhiều tình cảm, nhưng chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-ban-trai-dong-thoi-cau-hon-toi-lam-sao-gio/2493155/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.