--- ----Hai tháng sau---- ----
“Sức khỏe đã khá hơn rồi chứ?” bên bờ hồ, Dạ Phong nhìn Miên Miên cười hỏi.
Miên Miên nhìn về phía hắn nói, “Đã sớm không có việc gì rồi, cảm ơn ngươi đã cho người mang tới nhiều thuốc bổ như vậy, ta ăn đến sắp mập ra rồi!” Miên Miên nói rồi cười lớn.
Dạ Phong nhìn nàng không nhịn được cười nói: “Béo cũng tốt, béo ra trông rất đáng yêu!”
Miên Miên nghe vậy có chút ngượng ngùng, nàng biết rõ Dạ Phong đối với nàng rất tốt, âm thầm vì nàng mà làm rất nhiều chuyện, năm năm trước nàng vốn đã không kiên trì nổi nữa, là hắn giúp nàng đứng lên, cũng chính hắn năm năm qua giúp nàng quên đi đau khổ mà vui sống, thế nhưng bất kể ai dù tốt đến đâu cũng không thể thay đổi được suy nghĩ muốn báo thù của nàng.
“Còn bảy ngày nữa là sinh nhật hoàng huynh rồi, nhất định hôm đó sẽ rất náo nhiệt!” Dạ Phong ôn nhu nói rồi nhìn về phía xa.
“Đúng vậy a, chỉ còn có bảy ngày nữa thôi!” Miên Miên nhìn xa xăm nói, nàng đã quyết định hôm đó sẽ triệt để giải quyết Ngải Vân sau đó rời đi, cứ nghĩ tới chỉ còn bảy ngày nữa là phải đi, lòng của nàng có chút khó chịu.
“Làm sao vậy? Ngươi có tâm sự?” Dạ Phong nhíu mày nhìn nàng hỏi.
Miên Miên thở dài một tiếng rồi trực tiếp ngồi xuống cạnh bờ hồ nhìn mặt nước, lòng của nàng có rất nhiều chuyện không thể nói ra, việc nàng xuyên qua Dạ Phong cũng biết nhưng hắn lại không biết việc nàng muốn trở về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-xa-vuong-thinh-bo-di/1523193/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.