Hôm đó sau khi té xỉu, A Thụ, phu xe và đám dân chúng bị bộ mặt thật của Tiêu Dung dọa sợ hè nhau đưa Tiêu Dung vào thành Bình Dương.
Quan binh gác cổng thành vừa thấy tướng mạo Tiêu Dung thì không xét giấy tờ mà cho qua luôn.
Thời này chỉ có thế gia đại tộc mới nuôi được nam tử có tướng mạo như Tiêu Dung, dù là dân thường cũng đã sớm bị nhà giàu bắt về làm của riêng, còn lâu mới được đi lại tự do như vậy.
Tình thế hỗn loạn, đạo đức suy đồi, rất nhiều quy củ khắt khe trước đây giờ bị vứt xó, lúc mới xuyên qua Tiêu Dung dừng chân ở huyện Tân An, cũng chính là địa giới Nam Ung, phía Bắc không bị Nam Ung kiểm soát, dân chúng đi lại giữa hai miền Nam Bắc chẳng ai quản lý.
Nguyên nhân sâu xa là không quản lý được, tính đến nay Trung Nguyên đã bị chia cắt một trăm tám mươi năm. Trong một trăm tám mươi năm này, Trung Nguyên thay đổi sáu mươi bảy Hoàng đế, lúc đông nhất có đến sáu Hoàng đế làm theo ý mình.
Thật ra năm nay vẫn khá yên ổn, chiến loạn ít, Nam Ung không gây hấn, Khuất Vân Diệt bận đánh ngoại tộc nên chẳng ai làm khổ dân chúng.
Nhưng cũng chỉ năm nay mà thôi, chẳng bao lâu nữa tình thế sẽ hỗn loạn trở lại, khói lửa chiến tranh sẽ sớm bao trùm khắp Trung Nguyên.
............
Sáng sớm, sương trắng bảng lảng trên phố, Tiêu Dung đẩy cửa sổ quán trọ ra rồi ngồi bên cửa sổ nhìn con đường cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-vuong-tuyet-doi-khong-duoc-/3547645/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.